Sống trong Giáo Hội
Ở LẠI VỚI NGƯỜI – KỲ 39
Các bạn trẻ thân mến,
Ngôi Hai Thiên Chúa xuống thế làm người để cứu độ con người. Sau những năm tháng ẩn dật, Ngài sống đời công khai, rao giảng Tin Mừng, làm nhiều dấu lạ, cứu chữa biết bao người. Khi giờ tử nạn đến, Ngài chấp nhận chịu chết trên cây thập tự như của lễ toàn thiêu. Rồi từ cõi chết, Ngài sống lại để mang đến niềm vui và bình an cho những ai đang ngồi trong bóng tối. Cái chết và sự phục sinh của Ngài đã đánh bại quyền lực của Thần Chết, mở cửa cho ơn cứu độ từ trời tuôn xuống dương gian. Thế rồi, sau một thời gian ngắn, Ngài lại trở về cùng Chúa Cha. Phải chăng, công cuộc của Ngài đến đây là hết? Phải chăng khi đã về trời, Ngài đã xong nhiệm vụ của mình và lại có khoảng cách với con người như trước kia, khi Ngài chưa giáng thế?
Ngay từ khi mới bắt đầu sứ vụ công khai, Ngài đã quy tụ một nhóm nhỏ để ở riêng với Ngài. Khi Phêrô tuyên xưng đức tin, Đức Giêsu đã hứa là sẽ thiết lập trên nền tảng đức tin này của ông một giáo hội kiên vững không lay. Trải qua biết bao nhiêu thăng trầm, nhóm nhỏ này đã chịu sự huấn luyện của Chúa. Có lúc tưởng đã tan rã vì mất đường hướng khi Chúa chịu chết. Nhưng sau đó đã được củng cố lại, với một niềm tin và tình yêu mãnh liệt hơn. Khi Chúa về trời, Ngài trao gửi cho các ông một sứ mạng và sai Thánh Thần xuống bổ sức cho các ông. Thánh Thần đã biển đổi hoàn toàn con người các ông, từ chỗ sợ sệt đến chỗ can đảm làm chứng cho Giêsu. Từ một nhóm nhỏ ấy, có Lời và Thánh Thể làm trung tâm, Giêsu tiếp tục ở với con người một cách thiêng liêng, từ lúc ấy, cho đến khi thời gian không còn nữa.
Ngày từng ngày, như một hạt cải nhỏ bé, Giáo Hội của Chúa ngày lớn mạnh, bất chấp những cuồng phong giông tố. Có máu của các vị tử đạo thấm đất làm nảy sinh những mầm đức tin. Có các gương sống thánh thiện của các vị thánh làm cột trụ nâng đỡ. Qua Giáo Hội, Chúa tiếp tục hiện diện với dân của mình qua các bí tích, qua các sinh hoạt giáo hội, qua những lời khuyên răn dạy dỗ của các mục tử. Từ Giáo Hội, ơn cứu độ tuôn tràn cho hết thảy tín hữa khắp năm châu. Giáo Hội được ví như một người mẹ, luôn ân cần bảo ban, nâng đỡ con cái, nuôi dưỡng con cái bằng ân sủng thần linh từ trời. Giáo Hội là dấu chỉ sự hiện diện của Chúa nơi trần gian. Qua Giáo Hội, ta thấy mình luôn được chở che mọi nơi mọi lúc.
Các bạn trẻ thân mến,
Chúng ta sinh ra và lớn lên trong Giáo Hội. Chúng ta là một thành phần trong Giáo Hội. Nhờ bí tích rửa tội, ta đã được đón nhận vào trong Giáo Hội như ấn tín của một lời hứa sự sống đời đời về sau. Ta hít thở bầu khí của Giáo Hội nơi các sinh hoạt giáo xứ, nơi thánh lễ và việc cử hành các bí tích. Ta thừa hưởng rất nhiều ân sủng từ Giáo Hội nhưng dường như cảm thức về Giáo Hội của chúng ta còn rất kém. Ta chưa bao giờ đau nỗi đau của Giáo Hội, chưa bao giờ thao thức cùng một nỗi thao thức của Giáo Hội. Ta chỉ biết trách Giáo Hội sao khắt khe quá, sao có nhiều đòi buộc quá, khiến ta mất đi nhiều tự do. Ta chỉ muốn Giáo Hội chiều theo những sở thích và nguyện vọng của chúng ta, chứ không bao giờ vì Giáo Hội mà hy sinh những lợi ích của mình. Thậm chí, có nhiều bạn trẻ bất chấp tất cả, sống như thể mình không cần gì đến Giáo Hội. Chúng ta sẽ không bao giờ là những người Công Giáo thực thụ, nếu chúng ta sống bên ngoài môi trường Giáo Hội.
Giáo Hội của chúng ta tuy được chính Chúa Giêsu thiết lập, nhưng được quản trị bởi những con người yếu đuối. Thế nên, đôi khi ta thấy trong Giáo Hội có những chuyện không hay xảy đến khiến ta dần dần mất đi niềm tin vào Giáo Hội. Ta tự hỏi làm sao ơn Chúa có thể được thông chuyển cho ta qua những bàn tay tuy đã được hiến thánh nhưng chất đầy tội lỗi thế kia. Ta tỏ ra không còn coi trọng các bậc chủ chăn, giận lây những giáo lý họ giảng dạy, rồi coi khinh tất cả những ai thuộc về Giáo Hội của Chúa. Giáo Hội mà trong đó chúng ta được cưu mang là một Giáo Hội vừa thánh thiện vừa tội lỗi. Thánh thiện là vì xuất hiện từ Chúa, nhưng tội lỗi là bởi yếu đuối của con người. Chính Giáo Hội, mà cụ thể là các vị chủ chăn và mọi thành phần dân Chúa, ngày từng ngày phải hoán cải liên lỉ để có thể trở nên ngày một giống Đức Giêsu hơn.
Cuộc đời của chúng ta gắn chặt với Giáo Hội, mẹ của chúng ta. Giáo Hội của Chúa có được lan tỏa rộng khắp và trở nên hình ảnh sống động của Hiền Phu Giêsu hay không, tùy thuộc ở sự trưởng thành thiêng liêng của mỗi người tín hữu. Chúng ta cần phải ý thức mạnh mẽ là có một Giáo Hội Công Giáo mà mình thuộc về. Ta lớn lên và hưởng nếm những ơn lành thiêng liêng là nhờ sống trong bầu khí ấy. Chớ gì cảm thức thuộc về Giáo Hội trong ta trở nên mạnh mẽ hơn nữa, để có thể cùng chung tay đắp xây Giáo Hội của chúng ta thêm vững mạnh và lướt thắng được những sóng gió trên biển trần gian này.
Pr. Lê Hoàng Nam, SJ, RadioVaticana 05.07.2014