Đức Cha Giuse gặp gỡ chia sẻ và mừng xuân với những anh chị em có hoàn cảnh neo đơn
“Con vui lắm! Cả đời con, đây là lần đầu tiên con được Đức Cha mời đến Tòa Giám Mục, được ăn Tết với Đức Cha, con sung sướng quá!” Bà Tám- Giáo xứ Thái An- với giọng run run, chậm chạp bước đi với cái lưng còng gần sát đất- đã nói vội trước khi ra về. Đó là tâm tình của một trong hàng trăm người neo đơn đã đến Tòa Giám Mục Xuân Lộc vào sáng thứ bảy 18/1/2019, để mừng Xuân Canh Tý với Đức Cha Giáo Phận như thư mời mà họ nhận được.
Với dự tính, báo cáo ban đầu, số người tham dự sẽ là 600 nhưng đã nhảy vọt lên gần 1000 người đến tham dự chính thức. Trong số tăng ấy, ngoài đối tượng chính, còn có cả những người nghèo, những người đang đau khổ… xin được tham dự bởi đây được xem như là cơ hội hiếm có trong đời.
8g00 sáng, những chuyến xe chở các cụ ông, cụ bà, những người đang sống trong cảnh neo đơn, người nghèo ở các giáo xứ, giáo hạt đã về Tòa Giám Mục, cho dẫu 10g00, chương trình mới chính thức bắt đầu.
Có lẽ, cũng ngần ấy người, đây là lần đầu tiên họ bước chân đến Tòa Giám Mục, nên ban đầu là sự rụt rè, ngỡ ngàng, dần đã biến mất khi không gian, sự đón tiếp của quý cha vàmọi người đã làm cho họ cảm thấy vui, thân tình hơn, khiến họ quên mất đi những hiu quạnh đời thường mà họ vốn có do chẳng có ai nương tựa. Tòa Giám Mục mau chóng trở thành nhà của họ, khi mà những khách quý hôm nay tự phục vụ cho mình những bàn bánh ngọt, chuối, nước trà, hay cà-bày biện sẵn nơi các bàn ngoài nhà chòi dân dã ở chính giữa sân.
Phần gặp gỡ, sinh hoạt giữa quý cha và mọi người đã đem lại bầu khí khá đặc biệt, nhất là khi những “ca sĩ miệt vườn” với U70, 80, và cả 90 thật đơn sơ, giơ tay đăng ký liên tục để được hát. Nếu còn giờ, có lẽ, ngày mừng Xuân này sẽ chẳng kết thúc vì có chương trình “hát mãi cho nhau nghe” rất vui, hát chẳng cần ban nhạc.
10g30, những dáng người xoay lại, những ánh mắt của những khách đặc biệt hôm nay đổ về phía cuối hội trường để chào đón Đức Cha Giuse Đinh Đức Đạo, Giám Mục Giáo Phận, quả đẹp, cảm động và ý nghĩa. Gần 30 phút để chỉ di chuyển với đoạn đường khoảng 70m của Đức Cha đi giữa bao người, đủ để hình dung thấy Đức Cha đã đặt tay chúc lành trên rất nhiều người như ý họ xin. Những cử chỉ chạm lấy tay, hay áo của Đức Cha, rồi sau đó, họ đặt lên đầu họ, đủ để thấy họ tin và khao khát ơn phúc của Chúa trên cuộc đời họ qua Đức Cha, “Đấng nhân danh Chúa mà đến”. Thế nên, có người vừa được Đức Cha cầm tay chúc lành, đã khóc khi trở về chỗ của mình.
Thay mặt cộng đoàn là những người neo đơn, nghèo khó đang hiện diện, Cha Đa Minh Ngô Công Sứ-Chánh Xứ Nhà Thờ Chánh Tòa, và trong vai trò tổ chức và điều phối chương trình thay Đức Cha Giáo Phận- đã ngỏ lời kính chào và cám ơn Đức Cha Giuse vì đã mời mọi người về đây để được ăn Tết với Đức Cha.
“Từ sáng sớm hôm nay, trong giờ kinh nguyện, tôi đã nghĩ đến ông bà anh chị em, là những người neo đơn, những người đang sống trong cảnh nghèo. Tôi đã cầu nguyện cho mọi người, xin Chú đỡ nâng những đau yếu về thể lý lẫn tinh thần của ông bà anh chị em.” Đó là những tâm tình đầu tiên mà Đức Cha Giáo Phận đã bày tỏ với cộng đoàn đặc biệt này. Thêm nữa, Đức Cha cho biết, ngài thật vui mừng khi được gặp gỡ mọi người tại chính nơi này. Chính từ niềm vui này, Đức Cha đã ngỏ lời cám ơn đến quý cha, quý dì, những cộng tác viên, là những người đã yêu thương, phục vụ anh chị em trong việc tổ chức, hỗ trợ, đưa mọi người về ăn Tết với ngài. “Chính sự phục vụ vô vị lợi trong yêu thương này đã làm vơi đi những nỗi buồn đau của ông bà anh chị em.” Vẫn ở trong khúc dạo đầu của tâm tình chia sẻ, bỗng Đức Cha thay đổi giọng văn nói khiến mọi người đều ồ lên cười thích thú “Nếu ai bảo quý ông bà là những người đau yếu, thì tôi lại thấy ông bà không đau yếu đâu. Bởi có người đã kéo tôi mạnh lắm, khiến tôi muốn ngã luôn! Nếu ai bảo quý ông bà, anh chị em buồn, thì tôi lại chẳng thấy mọi người buồn, vì mọi người hát vui lắm!”
“Thuộc về gia đình của Chúa, của Giáo phận” là ý chính trong tâm tình chia sẻ của Đức Cha dành cho mọi người. Trích dẫn lời Chúa Giêsu nói trong Tin Mừng Marco 3,34-35 “Ai là anh em tôi, ai là mẹ tôi…” Đức Cha đã đưa dẫn những người đang sống hoàn cảnh neo đơn, chẳng có người thân, gia đình, đến ý niệm vào trong Gia Đình của Chúa, cụ thể là nơi gia đình Giáo Phận Xuân Lộc. Nơi Gia đình của Chúa, của Giáo phận, mọi người đều thuộc về nhau, được cảm nghiệm tình gia đình của Chúa. “Nếu thực trạng hiện tại, có thể chúng ta đang cô đơn vì không có gia đình để thuộc về, nhưng hôm nay, ông bà anh chị em đang thuộc về gia đình giáo phận, gia đình của Chúa. Vì thế, chúng ta đang hạnh phúc, vì đang nhận lãnh tình yêu thương của toàn Giáo phận, của nhiều người, mở ra cho chúng ta một viễn tượng mới”.
Nhận lãnh để rồi cần phải cho đi, là lời mời gọi tiếp nối của Đức Cha Giáo phận dành cho họ, giúp cho họ nhận ra họ cũng có đó một sứ mạng: chia sẻ và cho đi niềm vui, tình yêu thương đến người khác. Đồng thời, chính trong đau khổ vì bệnh tật thể lý hay tinh thần, vì cô đơn, Đức Cha mời gọi họ hãy như Đức Maria, dâng đau khổ của Con Mẹ – Đức Giêsu- và của Mẹ lên Chúa Cha, để đem ơn ơn cứu độ cho thế giới. “Và như vậy, ông bà anh chị em không cô đơn, nhưng là trở nên cộng tác viên của Thiên Chúa đem ơn cứu độ cho nhân loại.”
Sau những tâm tình chia sẻ, Đức Cha Giáo phận đã giới thiệu phần quà mà những người tham dự sẽ được trao tặng. Ngài nhấn mạnh rằng, đó chính là những món quà không phải chỉ của riêng ngài, nhưng còn là của Đức Cha Đa Minh, Nguyên Giám Mục Giáo Phận, Đức Cha Phụ Tá Gioan, của toàn giáo phận. Đó chính là biểu tượng của tình yêu mà toàn giáo phận dành cho họ. Những phần quà ấy thật ý nghĩa bởi có cả sự thiêng liêng tinh thần như tràng chuỗi Mân Côi, sách “100 tích truyện Kinh Mân Côi”, chiếc khăn sử dụng “đa năng”, và một phong bao lì xì trong sắc Xuân.
Quả là về nhà giáo phận ăn Tết thật vui, ý nghĩa khi Đức Cha đã lo liệu đủ các cỗ bàn cho 1000 thực khách, cho dẫu vượt quá số lượng ban đầu. Điều đó mới cho thấy gia đình giáo phận luôn rộng mở đón tiếp và sự đáp ứng rất nhanh và tài tình của ban tổ chức, cha quản lý Tòa Giám Mục và các đoàn thể phục vụ. Nhà ăn, sân trong, sân ngoài Tòa Giám Mục đầy ắp các khách dự tiệc với những món ăn ngon, và sự phục vụ nồng ấm đã khiến mọi người ăn ngon, vui và hạnh phúc. Với những ông bà lần đầu tiên trong đời ngồi đồng bàn ăn với Đức Cha Giáo Phận đã không giấu nổi niềm vui, tự hào và rơi nước mắt.
Bày tỏ niềm vui trong ngày này, bà Định- đang sống ở Giáo xứ Thái Thiện bộc bạch “Hôm nay, tôi xúc động lắm, vì thấy mình được an ủi, bớt đi sự cô đơn đó Dì ạ!”. Hay anh Xuân- Giáo xứ Định Quán- sống một mình từ ngày vợ chết lại chẳng có con- nói rằng “ Bữa nay, con vui hơn, dù là khi về nhà rồi con cũng chẳng có ai, nhưng bữa nay con gặp được Đức Cha là con mừng rồi, con sẽ khác hơn!” Với chị Thuận- Giáo xứ Kim Sơn, bày tỏ “con về sẽ kể lại niềm vui này, niềm vui vì được yêu thương”. Với một nhóm gồm năm bà đi chung với nhau và đang ở Giáo xứ Xuân Linh, có quê quán ngoài Thái Bình và Huế – cũng kể “Từ bé đến giờ, cả khi chúng con ở ngoài Bắc, có bao giờ được như vậy đâu Dì ạ. Chẳng bao giờ gặp được, nắm tay Đức Cha như thế này đâu. Thế nên, Tết năm nay là vui nhất, vui hơn mọi Tết khác ấy chứ Dì. Chúng con cám ơn Chúa, cám ơn quý Đức Cha, quý cha nhiều lắm đó ạ!” Chị Yến- Giáo xứ Thái An- chịu trách nhiệm dẫn, quản lý nhóm người neo đơn đi tham dự ngày mừng Xuân này- lại có một tâm trạng khác của người phục vụ “ Chưa bao giờ mà con lo lắng và mệt như hôm nay đâu Dì. Bởi hôm nay, con phải dẫn một bà cụ yếu gần 80 tuổi, và một anh bị tâm thần do vợ bỏ, Anh này làm con chạy đi kiếm anh suốt vì anh không ngồi yên. Thế nhưng, con lại thấy ý nghĩa!”
Quả là một ngày ý nghĩa và tràn ngập tình yêu, và lòng thương xótnhư Đức Cha Giuse vẫn thường chia sẻ “Khi tình yêu chúng ta bày tỏ ra với những ai đang đau khổ, có những hoàn cảnh đặc biệt, đến với những người yếu đuối, thì đó chính là lòng thương xót.”
Và, như thế, Giáo phận Xuân Lộc sẽ trở thành thánh địa của lòng thương xót, như Đức Cha Giáo phận mong ước, nhờ sự cố gắng thực hiện của mọi người trong mỗi ngày, mỗi sứ mạng mà họ nhận lãnh.
Tin, ảnh: Nữ tu Teresa Ngọc Lễ, O.P
Nguồn: giaophanxuanloc.net