Giáo hội thanh luyện
“Yêu mến người chết”, đó là thực thi bác ái, Giáo hội đã định hướng như vậy cho con cái mình.
“Ngay từ buổi đầu của Kitô giáo, Hội Thánh lữ hành đã hết lòng kình nhớ, dâng lời cầu cho những người đã qua đời, vì cầu nguyện để họ được giải thoát khỏi tội lỗi là một ý nghĩ lành thánh (x. 2 Mcb 12,45). Chúng ta hãy dâng thánh lễ và các việc lành để cầu nguyện cho các tín hữu đã qua đời.”
Vâng! Đó là lời của Giáo hội, nhắc nhở con cái mình thực thi đức bác ái với người đã chết, “yêu người chết”. Xin trích dẫn lời của Giáo hội để xác tín điều thiêng liêng đối với người đã khuất, dù người thân ruột thịt, hay người chưa từng quen biết. Lời cầu nguyện của người còn sống rất cần thiết cho họ. Tôi cầu nguyện, xin lễ cho ông bà, cha mẹ tôi, người thân, ân nhân, bạn hữu của tôi thì không sai. Nhưng còn những người khác thì sao? Có thể là những người tôi chưa từng thấy, chưa từng gặp, hoặc đã gặp, nhưng chưa quen. Tất cả và tất cả, họ là những người đã từng hiện diện trên cõi đời nầy, mà nay đã khuất. Tôi phải có bổn phận cầu nguyện cho họ.
Đức ái Kitô giáo trổi vượt hơn chính là ở điểm này. Vì không phải chết là hết, cũng có nghĩa là hết, hết còn trong thân xác, nhưng Tín lý dạy rằng, con người được Thiên Chúa dựng nên là bất tử, cả hồn và xác, cũng chính vì điều này mà Thiên Chúa đã ban Đấng Cứu Thế cho nhân loại.
Có nghĩa là thân xác con người là dấu chỉ hy vọng bởi linh hồn bất tử, siêu linh và huyền nhiệm bởi được dựng nên theo hình ảnh của Thiên Chúa, Đấng siêu nhiên và toàn năng, là nguồn sống cho loài thụ tạo. Vì vậy, linh hồn cũng như thân xác của con người không thể chết được, chỉ qua một gian đoạn phải nghỉ ngơi, bởi sự hữu hạn của nó.
Tín lý của niềm tin Kitô giáo hệ tại điểm này, vì qua Đức Kitô, cùng với Đức Kitô và trong Đức Kitô, con người không thể chết, nhưng họ cần được nâng đỡ. Bởi vì tính xác thịt nặng trĩu và tình yêu Thiên Chúa trên hết mọi sự chưa đủ trưởng thành trong họ, cho nên họ chưa nên trọn hảo trước Thánh Nhan Thiên Chúa.
Tình yêu của Thiên Chúa không gì có thể so sánh được, vượt trên tội lỗi của con người, nhưng sự thanh luyện là cần thiết, vì sự thanh luyện chính là tình yêu của Thiên Chúa. Tình yêu đòi buộc sự công bằng, sự thanh khiết và liêm chính. Như vậy, lửa thanh luyện là một phương tiện của tình yêu. Vì bản chất sinh ra bởi tội, lại được cứu độ bằng Máu, được thanh tẩy bởi Nước, Máu, Tình Yêu, nhưng con người vẫn chưa trở nên hoàn thiện, nên giờ đây con người phải được luyện bằng lửa. Lửa tình yêu là phương tiện cuối cùng dành cho con người sau khi lìa đời.
Thánh là tất cả những con người đang hưởng Nhan Thánh Thiên Chúa trên Nước Trời, nhưng những linh hồn nơi luyện ngục cũng là những linh hồn được cứu rỗi, đang chờ ngày nên thánh, vì mỗi linh hồn nơi luyện tội được siêu thoát về Trời có nghĩa là ngày họ được nên thánh. Tuy nhiên, họ chưa đủ sức nên thánh, vì vậy sự lập công của người còn sống trên trần gian, gọi là Giáo hội lập công, sẽ tiếp sức với họ, giúp vào việc nên thánh của họ, để khi họ được nên thánh, là khi họ được vào Thiên Quốc, họ sẽ là những vị thánh của Thiên Chúa; lúc bấy giờ tình yêu của Thiên Chúa sẽ lan toả trên linh hồn họ, và lời cầu bầu của họ sẽ sáng giá như những vị thánh hiện thời mà chúng ta tôn kính.
Như vậy, lửa luyện tội không phải là hình thức trừng phạt, khác với lửa hoả ngục. Lửa luyện tội là nơi tạo cơ hội cuối cùng cho những người không còn cơ hội lập công, nhưng nhờ vào các Thánh trên Thiên Đàng, các người lành dưới thế cầu bầu cùng Thiên Chúa là Cha Nhân lành, để nhờ tình yêu liên kết của Thiên Chúa, của các thánh, của nhân thế mà họ sớm được giảm sự thanh luyện, để hưởng Thánh Nhan muôn đời.
Sự đau khổ của các đẳng linh hồn nơi luyện hình không hẳn nhiên là sức thiêu đốt của lửa, mà là sự chưa được hưởng Thánh Nhan Thiên Chúa. Sự xa cách tình yêu của Thiên Chúa, họ không được sống trong ân sủng như người trên trần gian, vì vậy, chúng ta phải hy sinh nhiều lần có thể, để cầu nguyện cho họ. Họ không được rước Chúa, không được nhận lãnh những ân phúc như người trần gian hằng ngày, vì vậy gọi là Giáo hội đau khổ.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã đến để cứu chuộc những người tội lỗi và ban cho họ nhiều cơ hội lập công, nhưng họ vẫn không ý thức và còn thờ ơ. Vì vậy, khi họ được gọi về, họ chưa đầy đủ, nên họ phải chịu sự thanh luyện, đó cũng là một phương tiện của tình yêu, tuy không được chủ động. Nhưng nhờ lời bầu cử của các thánh trên Trời và các người lành dưới thế, xin Chúa thương xót họ bằng tình thương mà Chúa đã ban cho họ là cuộc tử nạn và phục sinh của Chúa, để họ được sớm giải thoát. Amen!
P. Trần Đình Phan Tiến